“Cô có chút năng khiếu diễn kịch không?” Trước mặt Jin-yeon, người đã mệt mỏi vì cuộc sống khắc nghiệt, xuất hiện một lời đề nghị lạ lùng kèm theo tấm ảnh của một người phụ nữ trông y hệt cô. “Một tháng 2 triệu won” Điều khiến trái tim cô rung động hơn cả số tiền ấy là hoàn cảnh của một người đàn ông đang sụp đổ sau khi đánh mất tình yêu. Ban đầu, cô chỉ định tạm thời “diễn kịch” để giúp anh ta thôi— “Yu Jin, ký ức có thể tạo lại. Anh sẽ ở bên em bắt đầu lại.” Vở kịch khởi đầu bằng dối trá dần dần ngấm vào như một thứ gây nghiện. Phải làm sao đây. Mình… đã yêu anh ta quá nhiều mất rồi.