Tôi đã nhập vào thân xác của Hailey – một kẻ phản diện vốn được định sẵn sẽ chết sớm. Điều may mắn, nếu có thể gọi là may, chính là cô ta vẫn còn một năm để sống. Thế nhưng chẳng có thời gian thở phào, bởi tôi bị ném thẳng xuống vùng đất ô nhiễm dưới đáy hẻm núi. Khoan đã… chẳng phải lẽ ra tôi phải chết rồi sao? “Ngươi hiểu chứ? Nếu cứ níu kéo quá khứ, tương lai của ngươi sẽ méo mó đến mức chẳng còn nhận ra. Đó là lời dạy của cổ nhân.” Một năm sau, tôi vẫn còn sống… và đang cày cấy trên ruộng đồng.