Một tia sáng đã chiếu vào cuộc đời địa ngục của người con gái ấy. Nếu lạc đường, thì hãy đưa tay ra. Người đàn ông tên Ahn Joo Hyeok – người từng là vị cứu tinh duy nhất trong cuộc đời tăm tối đó. Việc cô đem lòng yêu anh là điều đương nhiên. Và cô đã thổ lộ với người đàn ông ấy – người nói sẽ rời Hàn Quốc và không bao giờ quay lại. Rằng cô muốn được có anh, dù chỉ một lần. Cô đã nghĩ sẽ không bao giờ được gặp lại anh. Nhưng rồi… Em đã lạc đường, và chính anh là người đã nắm lấy tay em. Vậy nên từ bây giờ, em chỉ cần đi theo anh là đủ. Một bàn tay ấm áp níu giữ lấy cuộc đời chênh vênh. Gió xuân đã len lỏi vào thế giới giá lạnh của người con gái ấy.